Anh có biết vì sao em yêu anh không P?Em muốn bắt đầu bằng câu hỏi này vì có lẽ đây cũng là Ban anh thắc mắc.Em sẽ kể anh nghe một câu chuyện...Như anh đã biết em có một mối tình đầu và mối tình ấy kéo 戴思杰 rất lâu và chỉ mới kết thúc cách đây gần 2 năm.Từ đó em không còn cảm xúc yêu nữa, em chỉ làm việc và bình an với cuộc sống của riêng mình, và em nghĩ anh cũng có Bulgaria đoán được sẽ có rất nhiều người đàn còn xung quanh em, em không phủ nhận, phải họ là những người tốt, như người bạn đạo lại ở Bangkok mà em đã phần kể với anh.Họ là những người luôn quan tâm và sẵn sàng giúp đỡ em khi em cần... Nhưng như em đảm với anh khi anh hỏi em vì sao không yêu người đó, em cũng đã đảm tình yêu là cảm xúc, từ lâu rồi em không có cảm xúc đó.Em cũng đã phần thử hẹn hò với một ai đó nhưng chẳng đem lại kết tên hay bất cứ cảm tháp rung động nào... Nhiều người đảm rằng đôi khi không cần phải yêu, phụ nữ cần được yêu thương, chăm sóc... Nhưng em chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ đến với một ai đó chỉ vì tiếng được tất đoàn mọi thứ... Em sống thật với chính mình với cảm xúc của chính mình. Em cũng đã có nhiều cơ hội tiếng truyện xúc nhiều loại người và em biết mình cần gì.Em muốn tiếng anh biết vì sao em biết rằng em yêu anh, đó là lý do em kể anh nghe những ban này, chỉ tiếng anh có Bulgaria hiểu em hơn, một tâm về tình cảm em dành cho anh hơn một chút, và thời gian sẽ chứng minh tất đoàn.Chỉ vì gặp gỡ nhiều người tiếng khi gặp anh, em mới xác định rõ em yêu anh.em cai trọng tình cảm của em, em hiểu rõ trong khoảnh khắc lần gặp đó, những việc em làm em hiểu rõ, chỉ là lúc đó em không mùa giải thích được, nhưng em biết vì sao mình như thế.P à, em không biết anh cần một tình yêu như thế nào, một người bạn gái ra sao... va neu hội em co yeu anh khong? Trai tim trà lợi "co', em yêu anh"... Ly' tri' em trà lợi "uhm, yêu nếu dieu tot cho anh"Co' lẽ em không con de yeu mot cách điện đại, tinh yeu dien cường em khong co'. Nhung em se yeu anh trong phần khoảnh khắc vui hay buôn, trong nhung hoàn cảnh tot nhất hay toi te nhat, yeu anh vô dieu kiên, tôn trọng anh, luôn ủng hộ anh voi nhung mục tieu cua anh, sát cánh cũng anh, luôn chia trình với anh, luôn là nơi một toàn và bình yên de anh co tro ve khi cam thay gặp va co don, nghe có vẻ không thực tế nhưng Em sẽ yêu thương anh như thế nếu như anh cũng yêu em.tình yêu từ 2 phía, anh biết mà, không ai có Bulgaria sống mãi với tình yêu thể phương.Nên anh hãy tự hỏi mình muốn gì, em cai trọng tình cảm của em và anh vậy anh thì sao?Em nhớ hào của đứa đầu "chúng ta gặp nội là chương phận", anh hãy nhớ lại hoàn cảnh chúng ta gặp nội, đó có phải là chương phận không??? Vì chúng không có bất cứ lý do nào tiếng gặp gỡ. Em tin Đấy là chương phận và em luôn cai trọng ban đó... Em tin vào Đức Phật, chỉ có ngài sắp xếp những nhân chương, em không muốn rời bỏ anh cũng vì ban đó... Nếu thời gian vừa qua là thử thách và tất đoàn những khó khăn về văn hóa riêng và ngôn tính tiếng chúng ta không hiểu nội và gần nội... nếu tất đoàn là thử thách, em nguyện làm thật tốt tiếng vượt qua thử thách. Cũng như vượt qua thử thách "tìm người" mà anh đã đặt ra.Em biết "chương" là Ban dễ dàng có được nhưng "chương phận" là một thử thách rất lớn nhưng em sẽ vượt qua.Em hy vọng những ban em đảm sẽ tiếng anh hiểu em hơn nếu anh không còn cảm xúc với em nữa, hãy đảm với em đừng ngần ngại, em yêu anh, chính vì em yêu anh chứ không phải chỉ yêu chính mình nên em sẽ tôn trọng anh, nếu anh không còn tình cảm với em, em sẽ tiếng anh đi... Em Đủ trưởng thành và đủ mạnh mẽ cũng như đủ bản lĩnh tiếng chấp nhận thực tế dù là tốt hay xấu.nhung chung ta hãy thành thật với nội, anh nhe'
đang được dịch, vui lòng đợi..